Nhìn thấy những lời Sử Triều Tân ghi chú trên bản án, Vương Học Ích lập tức mặt đen như đáy nồi, vặn vẹo đến dữ tợn, răng nghiến “ken két”, nắm đấm siết chặt đến gân xanh nổi rõ, đôi mắt bắn ra lửa giận không thể kiềm chế.
“Sử Triều Tân, ngươi tội đáng muôn chết!”
Vương Học Ích dữ tợn trừng mắt nhìn Sử Triều Tân đủ ba giây, nghiến răng nghiến lợi vươn bàn tay run rẩy vì giận, dùng sức chỉ vào Sử Triều Tân ba cái, rồi hậm hực cầm bản án, quay người bước vào nội đường.
Trong chốc lát, Chu Bình An mơ hồ nghe thấy từ nội đường vọng ra một trận mắng chửi giận dữ, cùng tiếng Vương Học Ích hoảng sợ giải thích, sau đó thì không còn nghe rõ âm thanh bên trong nữa.